Không có cuộc sống nào mà không có tội lỗi và việc chuộc lại những sai lầm của bạn. Những tội lỗi của chúng ta thì giống như một cái vỏ trứng hay một hạt lúa mạch. Diệt trừ những tội lỗi của ta, thì giống như việc phá vỡ cái vỏ ngoài, nó giải phóng chú gà con, hay để cho hạt mầm phát triển khi nó được phô ra không khí trong lành và ánh sáng. Cùng cách như vậy, cái tôi tâm linh của chúng ta tăng trưởng, khi được phô bày ra trước linh hồn của Thượng đế.

Lev Tolstoy – snmn38

Thân thể bạn nên phục vụ linh hồn bạn. Nhưng thường do hoàn cảnh, người ta làm ngược lại. Đây là cái mà tôi gọi là một tội lỗi.

Lev Tolstoy – snmn38

Trong thế giới tâm linh, mọi sự được nối kết chặt chẽ hơn trong thế giới vật chất. Bất cứ lời nói dối nào cũng dẫn đến dăm bảy lời nói dối khác, bất cứ hành vi tàn nhẫn nào, cũng dẫn đến những hành vi tàn nhẫn khác.

Lev Tolstoy – snmn38

Đối với chúng ta, trẻ con có vẻ thuần khiết hơn hơn người lớn. Sở dĩ như vậy, có thể là, bởi vì tâm trí của chúng chưa bị làm hỏng bởi những thành kiến của người lớn. Người lớn phải tranh đấu với tội lỗi của họ.

Lev Tolstoy – snmn38

Điều quan trọng, là sống theo ý chí của riêng mình, chứ không theo ý chí của người khác. Nhưng để làm như thế, một người phải sống cho linh hồn mình, và sẵn sàng để làm cái nỗ lực đáng kể mà điều này đòi hỏi.

– Lev Tolstoy – snmn16


Cả trẻ con lẫn người lớn đều tin rằng, sự thật là một nguồn của sự thiện lành. Tuy nhiên, sự thật đòi hỏi người ta làm một nỗ lực, nếu người ta muốn được giải phóng khỏi những quan niệm sai lầm và những lời dối trá.

– Lev Tolstoy – snmn16


Bạn làm một nỗ lực để tự đánh thức mình dậy từ một cơn ác mộng. Cùng theo cách như vậy, bạn phải làm một nỗ lực để thức dậy trong đời, và di chuyển từ cái tôi thú vật sang cái tôi tâm linh của bạn.

– Lev Tolstoy – snmn16


Lão Tử dạy rằng, “không làm gì cả” là đức hạnh cao nhất. Mặc dù ban đầu điều này nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng nó trở nên bớt kỳ lạ, khi chúng ta xem xét tất cả những cái xấu ác mà đã từng được làm trên thế gian này.

– Lev Tolstoy – snmn16


Chúng ta có thể xưng hô với người khác, bằng cách dùng những danh xưng trang trọng khác nhau: Thưa Ngài, tâu Bệ hạ, thưa Linh mục, bạch Đại đức, vân vân. Nhưng chỉ có một danh xưng đích thực phù hợp với tất cả chúng ta : “anh em.” Từ “anh em” nhắc nhở ta rằng, tất cả chúng ta đều là anh em (hoặc chị em) trước Thượng đế.

Lev Tolstoy – snmn10

Không ai chứng minh sự bình đẳng tốt hơn trẻ con. Trẻ con đối xử với tất cả mọi người một cách bình đẳng, trong khi người lớn dạy trẻ con kính trọng vua chúa, người giàu, người có danh vọng, và khinh bỉ kẻ tôi tớ và kẻ ăn xin.

Lev Tolstoy – snmn10

Thật dễ hòa hợp với người khác, khi bạn đối xử với họ như thể là họ tốt hơn bạn, chứ không phải bạn tốt hơn họ. Một đứa trẻ chào một đứa trẻ khác với một nụ cười thân thiện và vui vẻ, bất luận đứa trẻ kia thuộc về giai cấp, quốc tịch, chủng tộc nào. Tại sao người lớn thì lại khác?

Lev Tolstoy – snmn10