SNMN 365

Mọi sự trên thế gian này bắt đầu, phát triển, và chấm dứt. Cái này bao trùm những thành quả, hoa trái của mặt đất và những mùa của năm. Những người khôn ngoan, trong phút lâm chung, thấy cái chết trong cách tương tự.

Có một điều quan trọng: Biết Thượng Đế muốn cái gì từ chúng ta. Cái này được biểu đạt rõ ràng từ bên ngoài bằng những lời nói, và từ bên trong bởi lương tâm chúng ta, và tôi hiểu rằng, tôi phải hướng tất cả năng lượng của tôi về-việc chu toàn ý chí của Tôn Sư.

Cái hình thức của sự hiện hữu của chúng, ta biến đi; nhưng cái linh hồn nội tại thì không, nó cũng không thể biến đi, bởi vì nó hiện hữu bên ngoài thời gian và không gian. Nó là cái duy nhất hiện hữu.

Chúng ta có thể giả định rằng, sự sống sau cái chết sẽ khởi đầu trong một cách thức tương tự như cuộc đời này – với việc hiểu biết về nơi chốn của chúng ta trong hoàn cảnh mới.

SNMN 364

Chúng ta nên bắt đầu chuẩn bị cho cái chết, không phải bằng ăn kiêng, viết di chúc, hay nói lời từ biệt với những ai mà ta quen biết, mà bằng cách sống đời ta trong đường lối mà Thượng Đế muốn chúng ta sống. Bàn tay của Thượng Đế đã đưa tôi vào trong cuộc đời này, và tôi sẽ trở lại với Ngài khi đời tôi kết thúc.

Những kẻ nào không hiểu mục đích thực sự của cuộc sống, thì không thể thực sự hiểu cái chết.

Khi chúng ta đi từ một cảnh này sang một cảnh khác, cái quang cảnh thay đổi. Cái mà chúng ta – trong một khoảnh khắc – nghĩ là thực tại, thì nó chỉ là một màn kịch trên sân khấu. Cũng như vậy, vào khoảnh khắc lâm chung, một người thấy những gì thực sự hiện hữu, cả ở đây lẫn ở ngoài kia – điều này làm cho cái khoảnh khắc lâm chung trở thành thực sự trọng yếu.

Vào lúc lâm chung, ngọn nến của một người – làn ánh sáng mà dưới đó y viết cuộc đời mình: Đầy lo âu, dối trá, thống khổ, và điều xấu ác – ngọn nến này làm rực sáng môi trường xung quanh với một làn ánh sáng đặc biệt, rực rỡ, tạo ra một âm thanh răng rắc, và rồi biến đi mãi mãi.

SNMN 334

Mọi người đều biết rằng mình sẽ chết, và rằng mỗi ngày mình đến gần kề cái chết hơn. Do vậy, để tiến gần hơn đến sự cải thiện tâm linh, chỉ cần biết rằng ý nghĩa cuộc sống thì độc lập với dòng chảy của thời gian.

Bạn đang bước đi dọc theo lối đi của đời mình, và ở một nơi nào đó giữa chừng, bạn không biết phải theo hướng nào, và bạn bắt đầu suy nghĩ. Bạn đến với cuộc đời này qua cửa vào, nhưng bạn không muốn rời nó qua cửa ra. Bạn không muốn rời chút nào, bởi vì bạn sợ những thay đổi mà sẽ xảy ra vào lúc lâm chung. Thế nhưng, bạn đã đi qua một thay đổi như thế lúc sinh ra, và lúc đó, không có gì xấu đã xảy ra với bạn, chỉ có điều tốt lành.

Cuộc sống, như chúng ta biết, là một bài tập nhằm thường trực cải thiện tình yêu của ta đối với tha nhân. Đây không chỉ là phẩm chất chủ yếu của cuộc sống, mà chính là tự thân cuộc sống. Khi cuộc (kiếp) sống tương lai xảy ra, nó sẽ xảy ra dưới những hình thức mà có thể chúng ta không nhận ra, hay không biết.